Pages

Du lịch Hà Lan cùng gia đình nuôi

Không thể phủ nhận rằng mình thích mùa hè. Mặt trời dường như làm cho mình lấy lại sức sống, thời tiết nóng bức khiến mình muốn lại được ra biển, và lại nhớ đến 1 chuyến đi biển có lẽ đáng nhớ nhất đời mình, bởi mình ko đi cùng gia đình, cùng bạn bè mà cùng gia đình nuôi, và cũng bởi vì lần đầu tiên mình du lịch ở 1 nơi hoàn toàn xa lạ, mà vốn dĩ chỉ được nhìn thấy nó qua tivi hoặc sách báo.

Du lịch aupair
Thành phố tĩnh lặng bên dòng sông
2 tuần đầu tiên sau khi sang Đức, ngày nào cũng ở nhà thật buồn chán và vẫn chưa quen được nhịp sống không có bạn bè bên cạnh, gia đình nuôi đã đưa mình đi đổi gió để giúp mình hòa nhập nhanh hơn và cũng là Ferien của gia đình họ, kéo dài 2 tuần: Hà Lan.
Đi qua biển phân chia ranh giới: Hà Lan và Đức, Hà Lan hiện ra với những đồng cỏ xanh rì, phẳng tắp, thật khác với cảnh đồi núi nhấp nhô trùng điệp ở Hessen, nơi mình ở. Sau khoảng 1 tiếng, các bãi biển đầy cát, các cồn cỏ hiện ra trước mắt mình.
Nước Hà Lan nổi tiếng với những kênh đào, bãi biển dài, cối xay gió, đồng cỏ với những chú cừu thong dong... Sau 8 tiếng dài lái xe từ Đức, cuối cùng mình và gia đình nuôi cũng đến được Ferienhaus (trong 1 khu nghỉ dưỡng nhân tạo với lối kiến trúc cổ điển của Hà Lan). Ở ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xinh này, mình cũng có 1 phòng của riêng mình.
Ngày đầu tiên, gia đình đưa mình tới 1 thành phố nhỏ ở Hà Lan (bây giờ thì mình quên béng tên thành phố này rồi). Tại đây, mình gặp 1 gia đình người Việt, có sạp ăn nho nhỏ, làm bánh mỳ khá ngon. Gia đình này người miền nam, và có vẻ không thích giọng Bắc của mình lắm. Bố nuôi thì liên tục hỏi nội dung cuộc trò chuyện là gì. Khi mình hỏi : "cô có hay về Việt Nam không?" và được biết cô sang đây 20 năm rồi và chưa về Việt Nam lần nào. Mình rất ngạc nhiên hỏi lý do và chỉ 1 lý do đơn giản, cô ngao ngán lắc đầu, mà với kiến thức ít ỏi về lịch sử Việt Nam lúc đó, mình thắc mắc mãi không hiểu tại sao: "Nhà nước mình chán lắm, không welcome những người như cô về nước." Mình chỉ biết thuyết phục rằng trong nước hiện giờ luôn rất háo hức chào đón Việt Kiều vê, nhưng cô chỉ nhìn mình thương hại và không muốn nói về chuyện đó nữa.
Sau 1 ngày lượn lờ tham quan thành phố ấy, tối về nhà mình nhanh chóng chìm vào giấc ngủ êm đềm. Ngày thứ 2, mình được đưa đến 1 ngôi nhà Đại Dương. Lần đầu tiên mình được nhìn thấy hải cẩu, cá heo, được đi trên chiếc du thuyền sang trọng ra xa ngoài khơi, nơi bầy chim hải âu liên tục bay lượn và đậu vào mạn thuyền. Khi đi qua 1 ngôi nhà kiểu đen đen, u ám, mình không dám vào nhưng thấy bố nuôi vào nên mình vào cùng. Ở cửa, nhân viên trực ở đó đưa cho mình 1 chiếc kính như kiểu kính dâm và Trời! Thật ko thể tưởng tượng nổi, cả thế giới dưới nước như ập vào trước mắt mình, những con quái vật biển 3 đầu nhô ra từ gồ đá khiến mình sợ hãi. Đó cũng là lần đầu tiên mình được tiếp xúc công nghệ 3D, mà cho đến tận bây giờ, có đi xem phim 3D ở bất cứ rạp nào ở Hà Nội, mình cũng chưa thấy được cảm giác thật đến vậy. Có lẽ là do kính của họ khác biệt hơn chăng, hoặc cảm giác đầu tiên bao giờ cũng khác, dù gì thì vẫn là 1 cảm giác cool không tả nổi.
Mấy ngày sau, ngày nào cũng được đi hết thành phố nọ đến thành phố kia, và 1 ngày mình đến 1 thành phố, nơi con kênh chạy qua trung tâm. 2 bên dãy nhà ven kênh nằm im lìm bất động, khiến mình đi 1 mình mà có cảm giác rờn rợn. Thành phố đẹp, nhiều màu sắc, nhưng sao ít người đến vậy, khiến mình như bước vào 1 thành phố ma. Mình chợt nghĩ, trời, giá mà có cho mình ở thành phố này, êm đềm thật đấy, nhưng thề có chúa, mình sẽ không bao giờ ở đâu. Lúc này, cảm giác cô đơn lạc lõng len lỏi vào tâm hồn, nhớ gia đình, bạn bè. Sao kỳ lạ vậy nhỉ, mình đang thực hiện ước mơ của mình mà. Có lẽ có rời xa những thứ thân thuộc mới khiến ta biết nó có giá trị như thế nào.
Còn nhiều điều mới mẻ và đáng nhớ trong chuyến đi này, mà nếu không có dịp đi Aupair chắc khó có khi nào mình có thể trải nghiệm được.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Nội dung đã được đăng ký bản quyền

Mọi sao chép trái phép sẽ bị google xử phạt