Thật khó để có thể tin rằng, tôi chỉ còn ở đây trong vòng 1 tháng
nữa. 11 tháng qua trôi đi quá nhanh khiến đôi khi tôi không thể đo đếm được hết
những trải nghiệm của bản thân mình, tôi đã tự khám phá ra quá nhiều điều từ
những người xung quanh, từ một đất nước tưởng chừng như xa lạ. Bên cạnh những
điều tuyệt vời như gia đình nuôi thân thiện, được gia đình nuôi lo cho chỗ ở và
việc ăn uống, tôi cũng phải làm khá nhiều việc như chăm sóc trẻ nhỏ, lau dọn
phòng của trẻ, chuẩn bị bữa ăn cho trẻ…. đặc biệt là vào mùa hè khi tụi nhỏ
được nghỉ học và ở nhà, thời gian tôi dành cho chúng nhiều hơn bao giờ hết. Tuy
nhiên nếu cho tôi lựa chọn quay ngược lại thời gian vào buổi sáng của 11 tháng
trước, trước khi tôi xách vali lên máy bay, thì sự lựa chọn của tôi vẫn là được
ở đây và làm các công việc mà tôi đang làm.
Những đứa trẻ của tôi thì thật tuyệt, mặc dù chúng khá nghịch ngợm và
tôi thật khó để có thể kiểm soát chúng. Đôi khi thật khó để có thể nói “Không”
với chúng. Tuy nhiên chúng lại có 1 tinh thần tự giác cao, điều này có lẽ được
hình thành từ cách dạy con rất đặc biệt của người Mỹ. Chúng giúp tôi dọn dẹp hay
làm những việc vặt đơn giản ngay cả khi mà tôi không yêu cầu. Điều tự hào nhất
của tôi sau những ngày tháng ở đây đó chính là cuộc sống Aupair không chỉ giúp
cho bản thân tôi trưởng thành hơn mà còn giúp cho những đứa trẻ của tôi trưởng
thành hơn.
Khả năng tiếng anh của tôi cũng đã tiến xa hơn những gì mà tôi mong
đợi, tuy nhiên tôi vẫn đang phải cố gắng rất nhiều trong phần phát âm, đôi khi
người ta không thể hiểu tôi đang nói những gì vì tôi bị nuốt âm quá nhiều.
Ngược lại, tôi lại có thể chỉnh sửa cho những đứa trẻ về phần ngữ pháp tiếng
anh, đây là phần mà tôi học chắc nhất. Cách sử dụng những từ vựng phức tạp của
tiếng Anh cũng là những thử thách đối với tôi bởi tôi có thể hiểu những ngôn từ
ấy nhưng về cách sử dụng thì tôi chưa thực sự chắc chắn.
Cuộc sống bên ngoài của tôi cũng là những điều thật đáng nhớ, tôi
được phép đi chơi vào mỗi thứ 6, thứ 7 và chủ nhật hàng tuần, tôi đã lên kế
hoạch thật chi tiết để có thể tận hưởng và làm hết những gì mà tôi muốn làm. Tuy
nhiên Washington DC vẫn còn là 1 bí ẩn đối với tôi khi còn quá nhiều nơi tôi
chưa bao giờ được đặt chân đến như Newseum, bảo tàng Hollocausst, Shake Shack
hay Georgetown….
Giờ đây, tôi chỉ còn 1 tháng nữa để ở bên những người mà tôi yêu quý,
khám phá nốt những gì tôi chưa biết về những còn người nơi đây, về thành phố Washington
DC tưởng chừng như xa lạ mà đã trở nên thân thuộc với tôi từ bao giờ……
0 nhận xét:
Đăng nhận xét